1. Tên di tích: Mộ Lãnh binh Nguyễn Đức Ứng và 27 nghĩa binh chống Pháp

2. Loại công trình: Khu tưởng niệm

3. Loại di tích: Lịch sử - văn hóa

4. Quyết định: Đã xếp hạng di tích lịch sử cấp quốc gia theo quyết định số 2754-QĐ/BT ngày 15 tháng 10 năm 1994.

5. Địa chỉ di tích: Xã Long Phước, huyện Long Thành, tỉnh Đồng Nai.

Sau khi Nguyễn Đức Ứng và các Nghĩa binh anh dũng hy sinh, nhân dân Long Thành tìm cách đưa thi hài Ông và các nghĩa binh về an tang trong ngôi mộ chung trên một khu đất cao của khu rừng nguyên sinh, ngay căn cứ kháng Pháp của Ông thuộc xã Long Thuận (nay là xã Long Phước, huyện Long Thành). Theo quan niệm phong thuỷ truyền thống thì ngôi mộ nằm trên gò đất hình lưng quy, vị thế cát địa, ảnh hưởng tốt cho sự an cư lạc nghiệp của dân chúng cư trú trong khu vực. Cũng từ đây, mảnh đất này trở thành nơi yên nghỉ ngàn đời của Ông và các nghĩa binh hy sinh vì Tổ quốc, có thể coi như là nghĩa trang liệt sĩ đầu tiên của huyện Long Thành.

Do cuộc sống khi đó rất khó khăn, đồng thời cũng để che mắt bọn thực dân, người dân Long Thành an táng Ông và các nghĩa binh yên nghỉ dưới lòng đất, rồi đắp lên trên một ngôi mộ đất, dựng trước mộ một tấm bia đá trên khắc hàng chữ Hán tên Nguyễn Đức Ứng, với dòng lạc khoản “ Thân thời” (bên trái) “ Thập nhất nguyệt nhị thập lục nhật” (bên trái).

Dần dần quanh khu vực mộ Ông có nhiều người đến sinh sống, hình thành nên xóm Ông Vong. Sau đó người dân dựng một ngôi miếu nhỏ, diện tích khoảng 9m2, cột gỗ đặt trên tảng đá xanh, vách ván, mái lợp ngói âm dương trong khu rừng ngay phía sau ngôi mộ để lấy chỗ thờ cúng Ông và các nghĩa binh chu đáo. Ngôi miếu hiện nay không còn nhưng bốn viên đá tảng dung để kê chân cột và nền ngôi miếu, cùng với cây dầu cổ thụ lúc trước ở cạnh miếu thờ Ông và các nghĩa binh vẫn còn trong khu vườn của gia đình Ông Lê Xuân Bạc ( Ba Bạc), ngay phía sau mộ phần của Ông.

Mộ Lãnh binh Nguyễn Đức Ứng và 27 nghĩa binh chống Pháp được trùng tu vào các năm 1936, năm 1996 và năm 2010. Kiến trúc xây dựng trong tổng thể khu đất tuân theo định hướng chung, nêu bật được ý tưởng “con nhà võ”. Mái ngói nhà bia và đền thờ mang dáng mái đặc trưng của cung đình Huế, triều đại nhà Nguyễn.
Ngày lễ giỗ được tổ chức thường niên trong hai ngày 26 và 27 tháng 11 âm lịch, hàng năm vào ngày rằm tháng Giêng, tháng 7 (Vu lan), tháng 10 (Thượng ngươn), Ban quy tế mộ và gia đình ông Lê Xuân Bạc đều sắm lễ vật hương đăng, trà quả đem ra mộ dâng lên Đức Ông và các nghĩa binh. Từ năm 2004 đến nay, vào lúc 23 giờ đêm 30 Tết Nguyên Đán đến rạng sáng ngày mùng 1 có rất nhiều bà con trong và ngoài xã Long Phước đến mộ dâng hương xin Ông ban phúc, ban lộc, phù hộ làm ăn may mắn trong năm mới. Đây là nét văn hoá mới cần được duy trì và phát huy trong hiện tại và tương lai tại khu di tích mộ Nguyễn Đức Ứng và 27 nghĩa binh chống Pháp ở huyện Long Thành.
Vì vậy vấn đề bảo tồn và phát huy giá trị di sản văn hoá cần được coi là môt hoạt động khoa học, đòi hỏi những kiến thức chuyên sâu, sự phối hợp chuyên ngành và phải tuân thủ những nguyên tắc cao nhất của bảo tồn là giữ được tính nguyên gốc của di sản gắn với những điều kiện lịch sử, kinh tế -xã hội cụ thể của từng thời kỳ.